悟空 - 贰婶
Wù kōng - èr shěn
Ngộ Không - Nhị Thẩm

你幻化的烟霞该如何形容
Nǐ huàn huà de yān xiá gāi rú hé xíng róng
Làn khói sương chiều buông mờ ảo sao nàng khắc khoải hình dung nên


一场梦怕有人惊动
Yī chǎng mèng pà yǒu rén jīng dòng
Cơn mộng mị mông lung sợ người nào lay động

我记得水帘飞溅 老树青藤
Wǒ jì dé shuǐ lián fēi jiàn lǎo shù qīng téng
Ta vẫn nhớ làn nước tuôn dòng xối xả, cây Thanh Đằng già cỗi hiên ngang

记得星河灿烂 自在枯荣
Jì dé xīng hé càn làn zì zài kū róng
Nhớ dải Ngân Hà sáng lạn ,vẫn ung dung tự tại trải qua bao thăng trầm

山桃熟了几次 海浪打了几层
Shān táo shú le jǐ cì hǎi làng dǎ le jǐ céng
Núi cao mấy mùa đào chín, mỏm đá biết bao tầng sóng xô

记得你在无垠苍穹 唤我一声
Jì dé nǐ zài wú yín cāng qióng huàn wǒ yī shēng
Vẫn còn nhớ nàng đứng giữa đất trời bao la bất tận thét gào tên ta

看我摇山撼海夸神通
Kàn wǒ yáo shān hàn hǎi kuā shén tōng
Vọng trông ta dời non lấp bể thi triển phép thần thông quảng đại

七十二变化无穷
Qī shí èr biàn huà wú qióng
Bảy mươi hai phép biến hóa khôn lường

逞志纵勇闹天宫
Chěng zhì zòng yǒng nào tiān gōng
Ngạo khí ngút ngàn đại náo Thiên Cung

目上无尘目下空
Mù shàng wú chén mù xià kōng
Khoảng không vương vấn bụi trần khóe mi

你笑了吗
Nǐ xiào le ma
Nàng cười rồi đó sao

你的笑在我心中
Nǐ de xiào zài wǒ xīn zhōng
Nụ cười ấy vẫn khắc khoải trong lòng ta

就做你无双披靡 盖世英雄
Jiù zuò nǐ wú shuāng pī mí gài shì yīng xióng
Liền hóa thân làm đấng anh hùng giữa thời loạn lạc phân li trong mắt nàng

叹浮生种种不过流水落红
Tàn fú shēng zhǒng zhǒng bù guò liú shuǐ luò hóng
Thán nhân sinh nổi trôi hững hờ chẳng qua chỉ như nước chảy hoa trôi mà thôi

一挥手五百年寂寞
Yī huī shǒu wǔ bǎi nián jì mò
Khua tay một phát thân vùi trăm năm đơn độc

我了悟轮回生灭 孑然如初
Wǒ liǎo wù lún huí shēng miè jié rán rú chū
Ta chợt ngộ ra cõi luân hồi sinh diệt, thuở sơ khai tịch liêu bờ cõi

了悟福德因果 有始无终
Liǎo wù fú dé yīn guǒ yǒu shǐ wú zhōng
Ngộ ra phúc đức nhân quả , có bắt đầu mà chẳng có kết thúc

宿命失之何求 大道得之何用
Sù mìng shī zhī hé qiú dà dào dé zhī hé yòng
Số mệnh lỡ mất biết cầu gì đây , đắc thành đạo lớn còn ích chi nữa

了悟你于红尘倥偬 送我一程
Liǎo wù nǐ yú hóng chén kǒng zǒng sòng wǒ yī chéng
Lĩnh ngộ ra chợt thấy nàng đứng giữa chốn hồng trần lầm than tiễn ta một dặm đường

一别烈焰焚身困樊笼
Yī bié liè yàn fén shēn kùn fán lóng
Sá gì ngọn lửa liệt diệm thiêu thân này giữa muôn vàn nguy khốn

铁丸铜汁五指峰
Tiě wán tóng zhī wǔ zhǐ fēng
Thiết Hoàn, Đồng Tráp , đỉnh Ngũ Hành sơn

八十一劫难重重
Bā shí yī jié nàn chóng chóng
Tám mươi mốt kiếp nạn trùng trùng

回首前尘各西东
Huí shǒu qián chén gè xī dōng
Ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ đã qua

你哭了吗
Nǐ kū le ma
Nàng bật khóc rồi sao

你的泪在我心中
Nǐ de lèi zài wǒ xīn zhōng
Giọt lệ ấy còn đọng lại nơi lòng ta

再给我多一万年 或一分钟
Zài gěi wǒ duō yī wàn nián huò yī fēn zhōng
Hãy cho ta thêm vạn năm hoặc phút giây ngắn ngủi thôi

却是齐天彻地人无踪
Què shì qí tiān chè dì rén wú zōng
Khoấy động càn khôn mải miết kiếm tìm dấu chân người

深恩厚义去匆匆
Shēn ēn hòu yì qù cōng cōng
Ơn sâu nghĩa nặng sao đi quá vội

斗战伏魔何曾胜
Dòu zhàn fú mó hé céng shèng
Hàng yêu phục ma chưa từng thắng

精诚所至一场空
Jīng chéng suǒ zhì yī chǎng kōng
Chân thành rồi cũng hóa hư không

你知道吧
Nǐ zhī dào ba
Nàng nào hay biết

你依然在我心中
Nǐ yī rán zài wǒ xīn zhōng
Bóng hình nàng vẫn mãi khắc ghi sâu tận đáy lòng trong ta

万般过眼成空 有你便不同
Wàn bān guò yǎn chéng kōng yǒu nǐ biàn bù tóng
Vạn vật thoáng qua đều hóa hư không, có nàng thì sẽ trở nên khác hẳn

腾云驾雾 驭电驰风 来不及相逢
Téng yún jià wù yù diàn chí fēng lái bu jí xiāng féng
Cưỡi mây đạp gió sao chẳng kịp dịp ước hẹn tương phùng




填词:随心随缘 Đặt lời: Tùy Tâm Tùy Duyên
谱曲:贰婶,只有影子 Phổ nhạc: Nhị Thẩm, Chỉ Còn Bóng Hình
越语:海角天涯 Dịch bởi: Chân Trời Góc Bể




Nhạc Hoa Lời Việt: Ngộ Không - Lee Phú Quý


Chiều khói mây lưa thưa khiến ta hình dung chính nơi này
Huyền hoặc bởi giấc mộng lạ lẫm kia
Từng khắp thiên địa ta đảo điên dọc ngang tan tác
Ngũ Chỉ Sơn giữ chân này sương gió lạnh lùng
Cây đào nọ chín vừa xong, cám ơn cậu bé mục đồng
Ngẩng lên trời xanh chín tầng mây mù, ai gọi hai tiếng

Đã rung chuyển núi sông, đây thần thông ta
Đây trời long đất lỡ bao lần
Thỏa lòng được tung hoành thiên cung
Nhưng lòng ta cô đơn trống không
Người đã cười ư? Người chôn chân ở tim ta mãi
Vì người ta sa bước luân hồi, ân oán tình thù

Lặng thán lên câu ca kiếp ta phù du cứ trôi dạt
Chịu đựng tám mốt nạn rồi đến đâu?
Và đến khi ngộ ra chốn sinh đều trải sinh tử
Lĩnh hội trăm mối nhân quả luôn có khởi đầu
Con đường rộng ích gì đâu?  Số thiên mệnh cớ chi cầu?
Ngộ người ở nơi chốn trần đau khổ khi người đưa tiễn

Đã tan tành, vỡ tung bao xiềng gông kia
Ta bảy hai biến hóa khôn lường
Điệp trùng điệp gian khổ phong ba
Đang bủa vây đông tây với ta
Người khóc rồi sao? Lệ rơi rơi đọng tim ta mãi
Người lại cho ta phút giây này hay mấy vạn năm

Chốn thiên địa náu nương vạn người tung hô
Cho dù ta “sở chí tinh thành”
Ân tình nặng “kim thạch vi khai”
Nhưng lòng ta đâu mong ích chi
Người có hiểu không? Người chôn chân ở tim ta mãi
Hão huyền hư không vốn do từ ân oán tình thù



Post A Comment:

0 comments so far,add yours