问星海 - 小阿枫
Hỏi biển sao - Tiểu A Phong


旧梦如一青发几缕一直都是你
Jiù mèng rú yī qīng fā jǐ lǚ yī zhí dōu shì nǐ
Mộng xưa thoáng tựa vài sợi tóc thanh xuân  vương vấn nàng

背影从未看的清晰
Bèi yǐng cóng wèi kàn de qīng xī
Bóng hình đó vẫn chưa từng được chiêm ngưỡng mỹ mãn

昼夜思绪一直独居像是在等你
Zhòu yè sī xù yī zhí dú jū xiàng shì zài děng nǐ
Đêm ngày đơn độc với bao nỗi suy tư, như vẫn đang đợi nàng

旁人笑我疯癫痴迷
Páng rén xiào wǒ fēng diān chī mí
Người đời cười ta lụy tình đắm say

昨夜梨花骤雨来兮似你的气息
Zuó yè lí huā zhòu yǔ lái xī shì nǐ de qì xí
Đêm qua nhành lê đọng lại hạt mưa nhỏ giọt ngỡ như từng hơi thở của nàng trút vào bầu không

绝非黄粱一场空虚
Jué fēi huáng liáng yī chǎng kōng xū
Mộng kê vàng nào phải cõi hư vô (*)

相逢有期回眸是你阵阵桃花起
Xiāng féng yǒu qī huí móu shì nǐ zhèn zhèn táo huā qǐ
Ngoảnh lại mấy khi tương phùng giữa mùa hoa đào nở rộ

才知宿命宠幸了天机
Cái zhī sù mìng chǒng xìng le tiān jī
Mới hay rằng đó là thiên duyên tiền định

我在瞒月问星海
Wǒ zài mán yuè wèn xīng hǎi
Ta đứng giữa thuyền trăng hỏi biển sao trời

你在远处等风来
Nǐ zài yuǎn chù děng fēng lái
Nàng nơi phương xa đợi gió thổi tới

脚踏飘逸的云彩
Jiǎo tà piāo yì de yún cai
Bước chân bồng bềnh trên những đám mây phiêu dạt

护着你白鹭排排
Hù zhe nǐ bái lù pái pái
Từng đàn cò trắng chở che cho nàng

我在邀月望楼台
Wǒ zài yāo yuè wàng lóu tái
Ta mời trăng ghé thăm Vọng Lầu Đài

听你隔空的对白
Tīng nǐ gé kōng de duì bái
Nghe nàng thỏ thẹn cách trời xa xăm

你的呼吸仿佛已至城外
Nǐ de hū xī fǎng fú yǐ zhì chéng wài
Từng hơi thở của nàng dường như đã lan toả khắp thành

昨夜梨花骤雨来兮似你的气息
Zuó yè lí huā zhòu yǔ lái xī shì nǐ de qì xí
Đêm qua nhành lê đọng lại hạt mưa nhỏ giọt ngỡ như từng hơi thở của nàng trút vào bầu không

绝非黄粱一场空虚
Jué fēi huáng liáng yī chǎng kōng xū
Mộng kê vàng nào phải cõi hư vô (*)

相逢有期回眸是你阵阵桃花起
Xiāng féng yǒu qī huí móu shì nǐ zhèn zhèn táo huā qǐ
Ngoảnh lại mấy khi tương phùng giữa mùa hoa đào nở rộ

才知宿命宠幸了天机
Cái zhī sù mìng chǒng xìng le tiān jī
Mới hay rằng đó là thiên duyên tiền định

我在瞒月问星海
Wǒ zài mán yuè wèn xīng hǎi
Ta đứng giữa thuyền trăng hỏi biển sao trời

你在远处等风来
Nǐ zài yuǎn chù děng fēng lái
Nàng nơi phương xa đợi gió thổi tới

脚踏飘逸的云彩
Jiǎo tà piāo yì de yún cai
Bước chân bồng bềnh trên những đám mây phiêu dạt

护着你白鹭排排
Hù zhe nǐ bái lù pái pái
Từng đàn cò trắng chở che cho nàng

我在邀月望楼台
Wǒ zài yāo yuè wàng lóu tái
Ta mời trăng ghé thăm Vọng Lầu Đài

听你隔空的对白
Tīng nǐ gé kōng de duì bái
Nghe nàng thỏ thẹn cách trời xa xăm

你的呼吸仿佛已至城外
Nǐ de hū xī fǎng fú yǐ zhì chéng wài
Từng hơi thở của nàng dường như đã lan toả khắp thành

我在瞒月问星海
Wǒ zài mán yuè wèn xīng hǎi
Ta đứng giữa thuyền trăng hỏi biển sao trời

你在远处等风来
Nǐ zài yuǎn chù děng fēng lái
Nàng nơi phương xa đợi gió thổi tới

踏过山河踏过海
Tà guò shān hé tà guò hǎi
Vượt nghìn trùng non sông ,băng qua biển lớn

月是你化的洁白
Yuè shì nǐ huà de jié bái
Nàng là hiện thân của ánh trăng sáng soi trắng ngà

缘是前世的青苔
Yuán shì qián shì de qīng tái
Là cọng rêu xanh kiếp trước dệt sợi tơ duyên

透过轮回的尘埃
Tòu guò lún huí de chén āi
Trải qua bao kiếp bụi trần tục bi ai đoạ đày

若非怎会今生相撞满怀
Ruò fēi zěn huì jīn shēng xiàng zhuàng mǎn huái
Nếu không thì làm sao thân ở kiếp này gặp gỡ nên duyên thành 

若非怎会今生相撞满怀
Ruò fēi zěn huì jīn shēng xiàng zhuàng mǎn huái
Nếu không thì làm sao thân ở kiếp này gặp gỡ nên duyên thành 



填词:一博 Đặt lời: Nhất Bác
谱曲:一博、张池 Phổ nhạc: Nhất Bác , Trương Trì
越语:海角天涯 Dịch bởi: Chân Trời Góc Biển


(*)Giấc mộng kê vàng xuất phát từ điển tích Hoàng lương mộng (黃粱夢) trong truyện Chẩm trung ký (枕中记) của nhà văn Trầm Ký Tế (沈既济) đời nhà Đường.
Chuyện kể rằng ngày nọ Lư Sinh (盧生) đến ở trọ tại Hàm Đan, gặp đạo sĩ Lã Ông (呂翁). Lư Sinh than cảnh khốn cùng nên Lã Ông lấy cái gối bằng sứ cho ngủ tạm, khi ấy chủ quán trọ đang nấu một nồi kê vàng (hoàng lương). Lư Sinh mơ thấy mình thi đỗ, làm đến chức Thị Lang rồi lấy con gái của một gia đình quyền quý, sinh đặng hai người con. Đường công danh lên như diều gặp gió, chẳng mấy chốc Lư Sinh trở thành Thừa tướng. Tuy nhiên, thành công và may mắn của Lư Sinh khiến nhiều người ghen tị, để rồi Lư Sinh bị cáo buộc những tội tày trời, đến nỗi mất tất cả chức quyền và của cải, con cái bị giết, vợ phản bội… Cuối cùng, Lư Sinh nằm chết gục trên đường phố, đến đây thì Lư Sinh giật mình tỉnh giấc, thấy nồi kê vàng của chủ quán vẫn nấu chưa xong.
Toàn bộ giấc mơ của Lư Sinh diễn ra tới... 18 năm nhưng thời gian đời thực chưa nấu xong nồi kê, ý của tác giả muốn nói rằng đời người ngắn ngủi, những vinh hoa phú quý chỉ là giấc chiêm bao. Phải chăng điều này hợp với tư tưởng của Phật giáo “chư hạnh vô thường, chư pháp vô ngã, duyên khởi tính không”. Thế gian vạn vật không phải là vĩnh hằng, bất biến. Các pháp đều do nhân duyên mà sinh, duyên tan thì diệt, vạn pháp chỉ là duyên khởi, tính không…




Nhạc Hoa Lời Việt: Em Là 102 - Đinh Đại Vũ

Bao ngày qua sao anh cứ thấy hình bóng ai kia trong đầu
Đêm ngày vương vấn nhớ thương khôn nguôi
Khi lần đầu tiên em bước đến là đã yêu em mất rồi
Ai đã đưa lối người qua chốn này
Gần nửa đời thanh xuân chẳng nhớ là đã yêu ai bao giờ
Cũng chẳng thể nhớ ai từng ước thề
Để rồi gặp được em phút chốc mà đã tương tư mong chờ
Hỡi người con gái đẹp như đóa hoa hồng

Tìm đâu thấy ở trên đời này
Người con gái có một chẳng hai
Bờ môi cong tóc thơm hoa cài
Rượu chưa uống ngắm em đã say
Mộng tương tư ngóng trông đêm ngày
Được bên em mãi chẳng buông tay
Vì anh đã yêu em đấy
Chẳng ai thế thay.



Post A Comment:

0 comments so far,add yours